Trích
"...-A!..Có chiếc ghe sát bờ sông... kìa!..Thấy
không?
Đang
trầm tư mặc tưởng tôi giật mình khi nghe tiếng người xạ thủ nói với anh mê vô
trong “intercom”.
-Cái
gì?.. Ghe chỗ nào đâu?
-Đó,..ngay
khúc quẹo bên phải bờ sông. Đó!..thấy chưa?
Tôi
nghiêng đầu nhìn xuống. Giữa những rặng núi xanh dốc cao chạy song song với
nhau, con sông Kim Sơn nước xanh không thấy đáy đang uốn lượn, hai bên cây mọc
chen chúc ra tới mé nước tạo thành những vòm lá che kín hết bờ sông, một chiếc
ghe tam bản trông nhỏ xíu như chiếc lá vàng trôi lững lờ trên mặt nước. Trên
ghe chở khoảng năm bảy người bận đồ đen ngồi phía sau, trước mũi chất đầy bao bị.
Một chiếc ghe đơn độc làm gì ở nơi thâm sâu cùng cốc, hoang dã này, không một
luống rẫy, không một chòi lá, không một bóng người ngoài những trung đoàn của
CS đang lén lút hoạt động đâu đó. Linh cảm một điều gì không ổn, tôi cho tàu
vòng lại.
Chiếc tam bản vẫn bình thản xuôi theo dòng nước, không hề có một phản ứng khi thấy hai chiếc trực thăng đang bay vòng trên trời. Thấy Hùng đang nghễng cổ nhìn xuống, tôi hỏi:
Chiếc tam bản vẫn bình thản xuôi theo dòng nước, không hề có một phản ứng khi thấy hai chiếc trực thăng đang bay vòng trên trời. Thấy Hùng đang nghễng cổ nhìn xuống, tôi hỏi:
-Hùng!..bạn
nghĩ sao về chiếc ghe này?
-Chắc
là dân vào đây lưới cá hay tìm củi quý
trên rừng không?
-Mãnh
Hổ!..Đây Charlie...tới đâu rồi?
Chưa
trả lời Hùng thì trên tần số tiếng của chiếc trực thăng chỉ huy gọi.
Xa
tít trên cao chiếc tàu của Thiếu tá Vinh như một chấm đen đang lơ lững trên đầu
núi.
-Charlie!..Đây
Mãnh Hổ! Tôi thấy Charlie rồi.
Nói
xong tôi nhìn xuống bờ sông bên dưới một lần cuối rồi chắc lưỡi quay đầu hướng về mật khu An
Lão.
-OK!..Hổ
đến đây "hold" chờ !..Hiện tao đang tìm bãi để thả toán, có thể ngày
mai mới thả.
-Charlie!..báo
cáo...tôi vừa thấy một chiếc ghe chở người trên sông gần đây,..không biết là
dân hay Việt Cộng?
-Ghe
chở người trên sông Kim Sơn?
-Đúng
năm!..khoảng năm bảy người bận đồ đen,..hình như trên ghe có chở đồ gì tôi
không rõ!..
-Hổ
chờ, để Charlie "check" với bộ binh...chờ chút...
Tôi
hồi hộp chờ...
-Hổ!..theo
Bộ binh cho biết chiếc ghe ở vùng này đều là Việt Cộng chở đồ tiếp tế cho mật
khu, Hổ tự do oanh kích,..tao sẽ đến gặp tụi mày.
Vừa
nghe Charlie xong, tôi vội vòng con tàu quay đầu trở lại. Ngay trước mũi tàu
chiếc võ trang số hai của Thành đang bay ngược chiều cùng cao độ.
-Hổ
2 có "monitor" tần số không?
-Có,..đúng
là tụi Việt Cộng,..bị bắt gặp bất ngờ, trốn đ. kịp!..Vùng này làm đếch gì có
dân!
-OK!..Hai
quẹo lại theo tao.
Vừa
đến trên đầu khúc sông, tôi giữ nguyên cao độ bay dọc theo một bên bờ. Dòng
sông vắng lặng không một bóng dáng của một chiếc ghe. Chiếc tam bản đã biến mất
không một dấu vết!
-Hổ
2,..tụi nó lặn lẹ thiệt!..vừa mới đây.
-Chắc
tụi này là người nhái!..hahaha...Thành cười to trên tần số Mãnh Hổ.
Không
đáp lời diểu cợt của Thành, trong lòng hậm hực như con hổ vừa vuột mất mồi. Những
câu hỏi đang chạy nhanh trong đầu tôi: "Chiếc ghe đã biến đi đâu trong một
thời gian quá ngắn chỉ một hai phút đồng hồ?..Có thể chúng đã cặp bờ chạy trốn
khi thấy trực thăng trở lại?..Hay có khi nào chúng ẩn núp dưới những tàn cây
bên bờ sông?" Nghĩ tới đó, tôi vội đè nhanh cần cao độ, đẩy con tàu chúi
mũi, chiếc trực thăng cắm đầu rơi như chiếc lá vàng xuống trên mặt rừng cây.
-Hổ
2!..đây Hổ 1,..ở trên "cover" nghe!..Chắc tụi nó trốn đâu đây, xuống
dưới kiếm thử.
Thông
báo cho Hổ 2 xong, tôi chỉ thị cho người xạ thủ sau tàu:
-Ở
sau sẵn sàng!.. nếu thấy chiếc ghe là bắn liền, đừng để tụi nó trở tay.
Lấy
hết tốc lực tôi "zic-zac" con tàu trên đầu đọt cây sát mé nước nhìn
qua phía bên kia sông. Đúng như tôi dự đoán!..Tàu vừa tới khúc quẹo của dòng
sông, ngay dưới vòm cây sát bờ một chiếc ghe tam bản chở đầy người đang dập
dình trên mặt nước.
-Cóc...cóc...cóc...Một
tràng súng AK-47 nổ rền vang vọng từ bên kia sông.
-“Mini-gun”!..Tôi
hét.
Whoo...whoo...
Chiếc
trực thăng lướt dọc theo bờ sông khạc ra hằng ngàn viên đạn tua tủa chạm mặt nước sông văng lên tung tóe.
Chiếc ghe bị bao phủ dưới vòm nước trắng xóa. Tiếng rống kéo dài chừng ba bốn
giây thì chiếc ghe đã ra khỏi tầm bắn. Miệng khô đắng,..tim đập nhảy loạn, tôi
la to trong tiếng gầm thét của cây súng đang quay tít:
-Thôi!..thôi!..Đủ
rồi!..để tao quẹo lại!
Người
xạ thủ hình như không nghe, hăng máu tiếp tục bóp cò.
-Hổ
1!..Hổ 1!..có chuyện gì vậy?
Ngẫng
đầu nhìn lên thấy Thành "râu" đang quần vòng tròn trên cao, tôi yên
chí:
-Tao
OK!..Mày ở trên đó "cover" đi! Chiếc ghe lúc nảy...
Siết
chặc cần lái, tôi kéo ngược đầu tàu quay 180 độ lộn trở lại bay dọc theo bờ
nhìn sang bên kia sông. Người xạ thủ bên phía trái đứng hẳn lên, chỉa súng sẵn
sàng...Bốn cặp mắt trên tàu cùng nhìn về một hướng. Không khí trên tàu căn thẳng
đến tột độ!
Chiếc
ghe đã hoàn toàn biến mất dưới vòm cây giữa vùng nước đang còn xao động đã đổi
sang màu thẩm!..Màu của máu!..Dập dềnh những xác người bên những bao bị nổi lều
bều trên mặt nưóc. Những gì nhìn thấy đã quá đủ, tôi kéo nhanh cần cao độ, vội
vã rời vùng. Chiếc trực thăng hướng mũi lên lướt theo sườn núi dốc cao, gió mát
lồng lộng vào khoang tàu phảng phất mùi thuốc súng trong không khí."...